Thầy đã chở tôi đến một bãi cỏ vắng vẻ "để tiện nói chuyện"... rồi cũng chính nơi đó, thầy đã rất hả hê khi chiếm được đời con gái của tôi!
Tôi ôm mình trong nỗi xót xa, đau đớn... còn thầy rất hả hê khi cướp được đời con gái của tôi
Tôi là cô gái thuộc thế hệ đầu 9x nhưng tôi rất quan trọng chuyện trinh tiết. Tôi luôn nghĩ, cái quan trọng nhất của người con gái tôi sẽ được dành cho người đàn ông tôi lấy làm chồng vào đêm tân hôn hạnh phúc… nhưng cuộc đời thật lắm nỗi tréo ngoe... và tôi cũng không ngờ được, mình lại mất cái quý giá nhất của người con gái cho một gã đàn ông mà tôi đã từng gọi là thầy.
Mọi chuyện có lẽ cũng do bản thân tôi quá ngây thơ và tin tưởng vào thầy giáo mình. Dù chuyện xảy ra đã hơn 2 năm nhưng giờ đây tôi vẫn bị ám ảnh bởi những hình ảnh đó… và mỗi khi nghĩ đến nó, tôi vẫn thấy tim mình đau quặn thắt. Nỗi đau đó sẽ theo tôi suốt cuộc đời này nếu tôi cứ im lặng và gặm nhấm nỗi buồn đó như suốt 2 năm qua.
Tôi là một cô gái khá xinh xắn, cao ráo và có khuôn mặt cũng rất ưa nhìn. Không phải tôi tự cao về bản thân nhưng mọi người xung quanh vẫn thường nhận xét về tôi như vậy và tôi cũng phần nào cảm nhận được điều đó.
Còn nhớ vào giữa năm lớp 12, trường tôi điều chỉnh lại lớp học và tôi đã bị chuyển xuống một lớp khác. Lớp học mới này do một thầy giáo chủ nhiệm, thầy ấy còn rất trẻ… chỉ mới 27 tuổi. Ban đầu tôi cũng chẳng ấn tượng gì với thầy và tôi cũng chỉ coi thầy như bao thầy cô khác ở trường. Nhưng trong một lần diễn văn nghệ nhân dịp 20-11 thì tôi rất bất ngờ khi thấy ánh mắt của thầy chăm chú nhìn tôi… một ánh mắt rất lạ.
Sau hôm đó, thầy liên tục viện đủ mọi lý do để nhắn tin hoặc điện thoại cho tôi, rồi mật độ nhắn tin và gọi điện của thầy ngày càng nhiều. Nhưng mọi chuyện lẽ ra nên dừng lại ở đó… nếu như tôi không buông lời trêu đùa rằng, tôi yêu thầy. Tôi không biện hộ cho mình vì các bạn gái lớp tôi cũng thường xuyên nhắn tin để trêu đùa thầy và một số thầy giáo trẻ khác như vậy. Tôi những tưởng thầy sẽ từ chối “lời tỏ tình” đó… nhưng không, ngay lập tức tin nhắn của thầy đến, “Thầy đồng ý”. Khi nhận được tin nhắn đó, tôi rất bối rối vì không biết phải xử lý như thế nào vì thật sự, tôi không yêu thầy. Hơn nữa, tôi đang học năm cuối… nếu không cẩn thận, tôi sẽ không được thi tốt nghiệp.
Sau hôm đó, thầy hẹn tôi ra ngoài nói chuyện. Lúc đầu tôi từ chối nhưng vì thầy nài nỉ và một phần cũng vì sự hiếu thắng của bản thân nên tôi đồng ý. Những tưởng đấy chỉ là một cuộc dạo chơi bình thường và chỉ dừng lại ở vài ba câu hỏi thăm nhau đơn giản… thế nhưng, khi đang đi chơi với nhau, thầy đã ôm chặt lấy tôi, rối rít hôn tôi… rồi bàn tay thầy bắt đầu sờ soạng khắp cơ thể tôi. Tôi đã rất choáng khi thầy có những hành động lộ liễu đó vì trong tôi, thầy luôn là một người thầy mẫu mực trên bục giảng. Sau một hồi chống cự quyết liệt, tôi vội vã chạy ra đường bắt xe ôm về nhà.
Ngày hôm sau, thầy nhắn tin xin lỗi tôi nhưng tôi không nhắn lại. Sau đó, thầy đã chủ động tìm đường vào nhà tôi… và thật không may khi lúc ấy chỉ mỗi tôi ở nhà, còn mẹ và anh trai đi vắng. Thầy vội vàng vào nhà tôi trong bộ dạng say khướt, mặt thầy đỏ bừng và liên tục nói lời xin lỗi. Tôi nói, “Thầy nên về nhà đi” nhưng thầy bảo, “Anh say quá! Em cho anh ở lại nghỉ một lúc, láyt sau đỡ hơn anh sẽ về”. Rồi thầy kêu tôi pha cho thầy cốc nước chanh để giải rượu… Vì thương thầy nên tôi đã đem nước chanh đến nhưng thầy bất ngờ ôm chặt tôi vào lòng và nói, “Hãy ở bên cạnh thầy”.
Vì vẫn ám ảnh chuyện cũ nên tôi đã cố gắng thoát ra khỏi cánh tay rắn chắc ấy, để mặc thầy ở đó, tôi lên nhà học bài. Thế nhưng khi vừa soạn được một câu Văn học thì thầy đã xuất hiện ngay sau lưng tôi, rồi thầy giật bút từ tay tôi viết bốn chữ “Do you love me?” vào quyển soạn văn đó.
Ngày hôm sau, tôi vẫn đi học bình thường… và vẫn gặp thầy vì thầy là thầy chủ nhiệm của lớp tôi, đồng thời hôm đó cũng có tiết học của thầy. Khi vô tình nhìn xuống tôi, thầy tỉnh bơ như không có chuyện gì… nhưng khi vừa hết tiết dạy của mình thì thầy liên tục nhắn tin xin lỗi vì “Hôm đó thầy say quá nên thầy đã không kiềm chế được bản thân”.
Sau bao nhiêu lần thầy năn nỉ gặp tôi để “nói chuyện” thì tôi cũng đã tạo điều kiện “cho thầy một cơ hội”. Khi tôi đến, thầy đã vội vàng thanh minh, “Xin lỗi em, anh đã không kiềm chế được tình cảm của mình. Thầy giáo cũng chỉ là con người… và anh cũng có phần CON của mình, chứ có phải là thần thánh đâu?”. Sau một hồi nói chuyện, thầy đã đưa tôi tới một nơi vắng vẻ “để tâm sự cho thoải mái”. Nhưng vừa đến nơi, thầy đã ghì chặt tôi xuống bãi cỏ, giữ chặt hai tay tôi bằng một tay của thầy. Tôi đã cố gắng giẫy dụa và la lên nhưng thầy vẫn chẳng buông tha... Rồi một tay thầy cởi quần tôi, vội vã thực hiện âm mưu đen tối của mình… Lúc đó, người thầy giáo chuẩn mực đứng trên bục giảng hàng ngày đã biến thành một tên yêu râu xanh đáng sợ.
Thầy hành sự trong cơn khoái lạc, còn tôi với víu trong cơn đau đớn… dù tôi có khóc lóc nài nỉ, van xin nhưng hắn vẫn không chịu buông tha... Lúc tôi ôm mình trong nỗi sợ hãi thì lão ta còn bật đèn điện thoại để xem tôi có giọt máu nào không… Rồi hắn tỏ vẻ thỏa mãn, hả hê vô cùng…
Tôi học hành sa sút dần, rồi tôi cũng ít nói hơn, trở nên trầm cảm hơn… còn người thầy đó vẫn tỏ ra rất bình thường và công khai hò hẹn cùng cô kế toán của trường. Trong lúc bạn bè đang chuẩn bị cho 2 kì thi quan trọng thì tôi lại chìm trong sự sợ hãi... tôi sợ bị ai đó biết rằng, tôi là một đứa con gái đã bị mất trinh.
Tôi thi trượt đại học năm đó… rồi năm sau, tôi cũng không thi đại học nữa mà tôi đã quyết định ra nước ngoài để trốn tránh sự thật, để không ai biết tôi là ai… và điều quan trọng nhất là tôi muốn xa thầy giáo đó, người đã cướp mất sự hồn nhiên, trong trắng và cuộc sống tươi vui của tôi!
Khi viết lên những dòng này… tôi chỉ mong tâm hồn mình được thanh thản và nhanh chóng quên đi nỗi đau đó. Tôi cũng mong rằng, thời gian sẽ nhanh chóng xóa đi những hen ố của tuổi trẻ trong tôi!
Mọi chuyện có lẽ cũng do bản thân tôi quá ngây thơ và tin tưởng vào thầy giáo mình. Dù chuyện xảy ra đã hơn 2 năm nhưng giờ đây tôi vẫn bị ám ảnh bởi những hình ảnh đó… và mỗi khi nghĩ đến nó, tôi vẫn thấy tim mình đau quặn thắt. Nỗi đau đó sẽ theo tôi suốt cuộc đời này nếu tôi cứ im lặng và gặm nhấm nỗi buồn đó như suốt 2 năm qua.
Tôi là một cô gái khá xinh xắn, cao ráo và có khuôn mặt cũng rất ưa nhìn. Không phải tôi tự cao về bản thân nhưng mọi người xung quanh vẫn thường nhận xét về tôi như vậy và tôi cũng phần nào cảm nhận được điều đó.
Còn nhớ vào giữa năm lớp 12, trường tôi điều chỉnh lại lớp học và tôi đã bị chuyển xuống một lớp khác. Lớp học mới này do một thầy giáo chủ nhiệm, thầy ấy còn rất trẻ… chỉ mới 27 tuổi. Ban đầu tôi cũng chẳng ấn tượng gì với thầy và tôi cũng chỉ coi thầy như bao thầy cô khác ở trường. Nhưng trong một lần diễn văn nghệ nhân dịp 20-11 thì tôi rất bất ngờ khi thấy ánh mắt của thầy chăm chú nhìn tôi… một ánh mắt rất lạ.
Sau hôm đó, thầy liên tục viện đủ mọi lý do để nhắn tin hoặc điện thoại cho tôi, rồi mật độ nhắn tin và gọi điện của thầy ngày càng nhiều. Nhưng mọi chuyện lẽ ra nên dừng lại ở đó… nếu như tôi không buông lời trêu đùa rằng, tôi yêu thầy. Tôi không biện hộ cho mình vì các bạn gái lớp tôi cũng thường xuyên nhắn tin để trêu đùa thầy và một số thầy giáo trẻ khác như vậy. Tôi những tưởng thầy sẽ từ chối “lời tỏ tình” đó… nhưng không, ngay lập tức tin nhắn của thầy đến, “Thầy đồng ý”. Khi nhận được tin nhắn đó, tôi rất bối rối vì không biết phải xử lý như thế nào vì thật sự, tôi không yêu thầy. Hơn nữa, tôi đang học năm cuối… nếu không cẩn thận, tôi sẽ không được thi tốt nghiệp.
Sau hôm đó, thầy hẹn tôi ra ngoài nói chuyện. Lúc đầu tôi từ chối nhưng vì thầy nài nỉ và một phần cũng vì sự hiếu thắng của bản thân nên tôi đồng ý. Những tưởng đấy chỉ là một cuộc dạo chơi bình thường và chỉ dừng lại ở vài ba câu hỏi thăm nhau đơn giản… thế nhưng, khi đang đi chơi với nhau, thầy đã ôm chặt lấy tôi, rối rít hôn tôi… rồi bàn tay thầy bắt đầu sờ soạng khắp cơ thể tôi. Tôi đã rất choáng khi thầy có những hành động lộ liễu đó vì trong tôi, thầy luôn là một người thầy mẫu mực trên bục giảng. Sau một hồi chống cự quyết liệt, tôi vội vã chạy ra đường bắt xe ôm về nhà.
Ngày hôm sau, thầy nhắn tin xin lỗi tôi nhưng tôi không nhắn lại. Sau đó, thầy đã chủ động tìm đường vào nhà tôi… và thật không may khi lúc ấy chỉ mỗi tôi ở nhà, còn mẹ và anh trai đi vắng. Thầy vội vàng vào nhà tôi trong bộ dạng say khướt, mặt thầy đỏ bừng và liên tục nói lời xin lỗi. Tôi nói, “Thầy nên về nhà đi” nhưng thầy bảo, “Anh say quá! Em cho anh ở lại nghỉ một lúc, láyt sau đỡ hơn anh sẽ về”. Rồi thầy kêu tôi pha cho thầy cốc nước chanh để giải rượu… Vì thương thầy nên tôi đã đem nước chanh đến nhưng thầy bất ngờ ôm chặt tôi vào lòng và nói, “Hãy ở bên cạnh thầy”.
Vì vẫn ám ảnh chuyện cũ nên tôi đã cố gắng thoát ra khỏi cánh tay rắn chắc ấy, để mặc thầy ở đó, tôi lên nhà học bài. Thế nhưng khi vừa soạn được một câu Văn học thì thầy đã xuất hiện ngay sau lưng tôi, rồi thầy giật bút từ tay tôi viết bốn chữ “Do you love me?” vào quyển soạn văn đó.
Đến bao giờ tôi mới có thể nguôi quên nỗi đau này? (Ảnh minh họa)
Lúc ấy, thấy thầy choáng đầu nên tôi dìu thầy vào phòng nghỉ ngơi. Vừa vào phòng tôi, thầy đã kêu tôi mở cặp sách của thầy ra… trong đó có một tệp tiền rất dày và tôi không biết chính xác là bao nhiêu. Thầy bảo, “Nếu chiều anh thì số tiền đó sẽ là của em”. Tôi giận thầy rồi bảo, “Thầy về ngay đi” nhưng thầy vẫn không chịu về cho tới khi tôi dọa, “Mẹ em sắp về rồi đấy” thì thầy mới chịu về.Ngày hôm sau, tôi vẫn đi học bình thường… và vẫn gặp thầy vì thầy là thầy chủ nhiệm của lớp tôi, đồng thời hôm đó cũng có tiết học của thầy. Khi vô tình nhìn xuống tôi, thầy tỉnh bơ như không có chuyện gì… nhưng khi vừa hết tiết dạy của mình thì thầy liên tục nhắn tin xin lỗi vì “Hôm đó thầy say quá nên thầy đã không kiềm chế được bản thân”.
Sau bao nhiêu lần thầy năn nỉ gặp tôi để “nói chuyện” thì tôi cũng đã tạo điều kiện “cho thầy một cơ hội”. Khi tôi đến, thầy đã vội vàng thanh minh, “Xin lỗi em, anh đã không kiềm chế được tình cảm của mình. Thầy giáo cũng chỉ là con người… và anh cũng có phần CON của mình, chứ có phải là thần thánh đâu?”. Sau một hồi nói chuyện, thầy đã đưa tôi tới một nơi vắng vẻ “để tâm sự cho thoải mái”. Nhưng vừa đến nơi, thầy đã ghì chặt tôi xuống bãi cỏ, giữ chặt hai tay tôi bằng một tay của thầy. Tôi đã cố gắng giẫy dụa và la lên nhưng thầy vẫn chẳng buông tha... Rồi một tay thầy cởi quần tôi, vội vã thực hiện âm mưu đen tối của mình… Lúc đó, người thầy giáo chuẩn mực đứng trên bục giảng hàng ngày đã biến thành một tên yêu râu xanh đáng sợ.
Thầy hành sự trong cơn khoái lạc, còn tôi với víu trong cơn đau đớn… dù tôi có khóc lóc nài nỉ, van xin nhưng hắn vẫn không chịu buông tha... Lúc tôi ôm mình trong nỗi sợ hãi thì lão ta còn bật đèn điện thoại để xem tôi có giọt máu nào không… Rồi hắn tỏ vẻ thỏa mãn, hả hê vô cùng…
Tôi học hành sa sút dần, rồi tôi cũng ít nói hơn, trở nên trầm cảm hơn… còn người thầy đó vẫn tỏ ra rất bình thường và công khai hò hẹn cùng cô kế toán của trường. Trong lúc bạn bè đang chuẩn bị cho 2 kì thi quan trọng thì tôi lại chìm trong sự sợ hãi... tôi sợ bị ai đó biết rằng, tôi là một đứa con gái đã bị mất trinh.
Tôi thi trượt đại học năm đó… rồi năm sau, tôi cũng không thi đại học nữa mà tôi đã quyết định ra nước ngoài để trốn tránh sự thật, để không ai biết tôi là ai… và điều quan trọng nhất là tôi muốn xa thầy giáo đó, người đã cướp mất sự hồn nhiên, trong trắng và cuộc sống tươi vui của tôi!
Khi viết lên những dòng này… tôi chỉ mong tâm hồn mình được thanh thản và nhanh chóng quên đi nỗi đau đó. Tôi cũng mong rằng, thời gian sẽ nhanh chóng xóa đi những hen ố của tuổi trẻ trong tôi!

Ý kiến bạn đọc [ 14 ]
thattoi nghiep co be1 em ko nen tim vao nguoi ta cho du chi la hanh dong nho neu nguoi ta muon dua minh di cho khac vang ve chu that dang thuong nhung e ak bay gio con gai hau nhu la vay con trai bon anh cung ko de y ji den trinh tiet dau chi can minh song sao hanh phuc thoi em ak
neu muon lam ban voi anh thi lh voi anh nhe 0988288654 hjhjhj co len em
những người đàn ông xem trọng trinh tiết của phụ nữ là những người đàn ông tầm thường....
bạn ah bạn là thế hệ 9x mà vấn đề trinh tiết thời đại này không quá quan trọng như bạn nghĩ đâu người thâỳ đó sẽ phải trả giá cho những hành vi thú tính của mình bạn hãy quên chuyện đó đi và hãy mở rộng trái tim mình để đón nhận một tình cảm thật sự nhé . chúc bạn hạnh phúc và đùng suy nghĩ nhiều nhé
ngoi den voi nguoi deu co mot muc dich j do.khong tu nhien mot thang con trai tu dung tan mot dua con gai xinh.khi ban chap nhan yeu mot ai do ban len hoi neu ban ko xinh thi nguoi do co iu ban ko .con trinh tiet.neu nhu ban trai ban hoi ban con trinh tiet hay ko.thi ban hoi lai nguoi do co yeu ban that ko.
đồng ý là trinh tiết h rất bình thường. ít nhất là đối với tôi. nhưng thằng thấy chó chết ấy pải bị trừng trị. tôi rất thông cảm vì bạn là con gái. nhìu truyện mặc cảm. xấu hổ. nhưng tốt nhất lúc đó là làm đơn kiện thằng chó ấy. cho bóc lịch mọt gông. nhưng mà ks rùi bạn. quá khứ mà. bận đừng bận tâm về cái ngàn vàng đó đâu. h nơi thiệt tui ko thích cái đó làm haha. làm vất vả thấy mồ ^^!
Du nhu the nao chuyen da qua roi kkko nen nhac lai va lam minh buon thoi ban ah?
nhung tat ca chi la mot mun toan cua thay minh chi la mot nan nhan cua thay ma,voi tuoi tre con hoi bong bot nua!roi minh se song tot va dung vung hon o xa hi day cam do
chuc ban song tot hon va vui minh dong cam voi ban
arthur.!!!!!!!!!!!!
chi hay wen wua khu dau pun day dy ma` s0ng coi nhu do la 1 con a mong chy nhe
thoi em dung bun nua. monh em sw gap duoc mot tinh yeu that su va nguoi do se cam tong cho em va hai nguoi se di toi ben bo hanh phuc em dung goi cho cai thang 0988288654 no du em do may thang do anh gap nhiu lam anh la con trai nen biet ma hihi
trong xa hoi con rat nhieu nguoi tot se hieu, thong cam va tha thu cho em. Do vay, e dung ban tam ve mot ca the xau do lam gi ma anh huong den suc khoe va tuong lai cua minh.
Trên đời này mấy ai hiểu ?? Nhưng chúng ta đang sống trong thời kỳ hội nhâp, phát triển ko những là kinh tế chính trị mà còn đổi mới về con người. Là một con người ai cũng có lần mắc sai lần, điều mấu chốt bạn có tự tin vươt qua nó trở thành con người hoàn hảo về tình cảm, con người. Xã hội gờ là thế, đó mới đúng là đổi mới...con gái chỉ có một...một lần lầm lỡ mà ta sẽ phải trả giá cho cả cuộc đời sau này,điều đó ko nên Hãy biết đứng lên gượng dậy lúc đó bạn mới thực sự trưởng thành, là người của thế hệ mới, bỏ qua tất cả làm lại từ đâu....chúc bạn sớm tìm đc happy cho mình...
ko đáng làm 1 người thầy.....vô đạo đức
Thầy địt
Đăng nhận xét